Thiên Duật Dạ bước thật nhanh, tức giận đùng đùng đi tới, thấy nàng nhàn nhã nằm ở đây phơi nắng, lập tức cơn giận không có chỗ phát tác: “Không phải là nàng đang ngủ sao?”
“Ta đang ngủ mà, chỉ là chàng xông vào, đánh thức mà thôi.” Vũ Mị trả lời như chuyện đương nhiên, tiếp tục bắt chéo hai chân lắc lư, hoàn toàn không có ý tứ thỉnh an.
Thái giám đứng ở bên cạnh Thiên Duật Dạ thấy bộ dáng kia, nhịn không được nuốt nước miếng, vội vàng phất tay cho mọi người lui ra, chính mình cũng nhanh chóng trốn chạy. Ba tháng này, Đế Hậu đúng là cãi vã không ít, về phần nguyên nhân à, là một người liều mạng cầu hôn, một người liều mạng từ chối hôn ước. Ài, đây chính là một mối nguy từ lúc khai thiên lập địa rồi, thật không biết hai người đang làm gì nữa.
“Rốt cuộc nàng đang tức giận cái gì? Ba tháng, ba tháng nay nếu không phải là thân thể nàng không thoải mái, thì chính là chỗ này bị thương chỗ kia bị thương, ta làm nàng chán ghét đến vậy sao?” Từ sau lần trước cường hôn nàng, hắn liền bị xếp vào những người Yêu Vũ Mị từ chối lui tới, mắt thấy mấy tên Quỷ Vực, Nạp Lan Diễm, Hoa Lưu Băng ba ngày hai bữa chạy đến Phượng Loan cung, mà chính hắn lại ngay cả người của nàng cũng không gần được, hắn có thể không nổi cáu, có thể không nổi giận sao? Hơn nữa, hắn thành tâm cầu hôn hết lần này đến lần khác,đổi lấy nữ nhân này lại lần lượt cự tuyệt, hắn thế nào cũng nghĩ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-qua-khi-phach-vuong-phi-muon-vung-len/1623560/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.