Trên xe ngựa của Thiên Duật Dạ phá lệ còn có Thần Vương,Qủy Vương và Yêu Vương. Bốn Vương cùng ngồi trong một không gian làm Vũ Nhạc cảm thấy vô cùng quái dị, nhất là từ khi lên xe ngựa, bốn người bọn họ cư nhiên lại nhất trí im lặng làm Vũ Nhạc cảm thấy hình như đã có việc lớn xảy ra,“Các ngươi…Không phải là nên nói gì đó sao?”
Thiên Duật Dạ thâm trầm nhìn Vũ Nhạc, cuối cùng không nói gì, cúi mắt xuống.
Nạp Lan Diễm phe phẩy cây quạt ngừng một chút, im lặng xoay đầu nghiêng sang bên cạnh.
Qủy Vương trực tiếp im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, còn Hoa Lưu Băng định nói gì nhưng rồi lại ngừng.
Không bình thường, vô cùng không bình thường, không phải bốn người bọnhọ đối đầu sao? Tại sao hiện tại lại đồng lòng như vậy? Lại còn phá lệngồi cùng một chỗ, không hề đấu khẩu, tới cùng là nguyên nhân gì làm họthay đổi mục đích ban đầu? Nghĩ đến ba thi thể không còn nội tạng kia,Vũ Nhạc nhíu mày lại: “Không nói có thể giải quyết vấn đề sao? Không nóicó thể thay đổi tình hình sao? Các ngươi nói hay không? Không nói thì tự ta đi tìm.” Nói xong, nàng chuẩn bị đứng dậy lại bị Thiên Duật Dạ dùnglực kéo lại vào lòng, gắt gao ôm lấy nàng nhỏ giọng nói: “Không cần,không phải rời khỏi ta, không phải rời khỏi ta.”
Thiên Duật Dạ không thể tự chủ như vậy là lần đầu tiên Vũ Nhạc nhìnthấy, nàng lập tức sững sờ, cứng ngắc cả người, dùng ánh mắt chờ mongnhìn Hoa Lưu Băng: “Vẫn không nói sao? Đã thành ra như vậy còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-qua-khi-phach-vuong-phi-muon-vung-len/1623544/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.