“Thích không?” Thiên Duật Dạ cong cong khóe môi, một đóa hoa Violet kiều diễm nhẹ nhàng rơi vào trong lòng nàng. Ngửi thấy mùi thơm đặc biệt của Violet, nàng hít một hơi thật sâu: “Ta rất thích.” Vừa nghe nàng nóilời này, Thiên Duật Dạ dịu dàng cười, ôm nàng đi qua biển hoa, đi tớitrước giường, nhẹ nhàng đặt nàng xuống. Vũ Nhạc còn chưa kịp phản ứngthì hắn đã dịu dàng cởi giầy cho nàng, khi hắn chuẩn bị cởi tất, Vũ Nhạc ngượng ngùng co chân lên, đẩy tay hắn ra, khuôn mặt ửng đỏ: “Ngươi…Tựta làm là được rồi.”
Lại không nghĩ nam nhân này lại cau mày, không nói gì, nắm lấy chânnàng, tiếp tục động tác vừa rồi, có thể thấy rõ vẻ bá đạo: “Bắt đầu từhôm nay, không cần cự tuyệt ta.” Lúc Vũ Nhạc sắp mở miệng, giọng nóitrầm thấp thanh nhã của nam nhân lại vang lên trên đỉnh đầu nàng. VũNhạc nhíu lông mày lại, khó chịu cong môi lên: “Ngươi không cảm thấy,ngươi rất bá đạo sao?” “Ta chỉ bá đạo với một mình nàng, nàng là củata.” Nam nhân không giận mà lại cười, nhẹ vuốt vuốt mái tóc trên tránnàng, ngón tay lướt nhẹ, búi tóc rơi xuống, da đầu Vũ Nhạc lập tức đượcgiải phóng: “Ngủ đi, nàng nên nghỉ ngơi thật tốt.” Ánh mắt nồng nàn củanam nhân khiến da đầu Vũ Nhạc run lên, nhanh chóng nghe lời nằm xuống,thân thể co lại nằm dịch vào một bên giường, nam nhân này, nàng nêntránh xa một chút mới tốt.
Không nghĩ rằng, trong nháy mắt nàng xoay người đi, khóe môi nam nhânkhẽ cong lên, tiểu nữ nhân, đã quá coi thường nam nhân của mình rồi. Bất ngườ, hắn sảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-qua-khi-phach-vuong-phi-muon-vung-len/1623512/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.