Nghĩ đến đây, khóe miệng Vũ Nhạc cười ma mãnh, ngước mắt lên nhìn: “Khả nhi, ngươi phảichịu đựng nha, ta sẽ tới cứu ngươi…” Quái vật nhìn vẻ mặt Vũ Nhạc có vẻkhẩn trương cầm đoản kiếm, động tác nhanh chóng xoay người về phíatrước, nó khinh bỉ nhìn nàng, chằm chằm nhìn bóng dáng nhỏ nhắn trongrừng nhảy qua: “Con người ngu xuẩn…” Vừa dứt lời, một chưởng lớn màuxanh sắc bén rít gió bay qua, hướng thẳng tới Vũ Nhạc. Đôi mắt nàng bấtđộng thanh sắc hiện lên chút giảo hoạt, rồi nháy mắt nàng đổi phươnghướng, nhờ vào chưởng lực này, Vũ Nhạc cười cười đi về phía “Bối Khả”.“Bối Khả” thấy Vũ Nhạc mạo hiểm tính mạng tiến đến giải cứu mình, vẻ mặt cảm kích nhìn nàng: “Chủ nhân, ngài thật sự tới cứu Khả nhi, ngài thậtsự tới sao?”
“Đúng vậy, ta đến đây, ta đến… Đưa tiễn ngươi!” Nàng vừa dứt lời, bóng dáng màu tím phút chốc tới gần “Bối Khả”, hàn quangcủa đoản kiếm lóe lên, đâm thẳng vào tim “Bối Khả”, động tác liền mạchdứt khoát, không chút ra vẻ mềm mại. Mắt “Bối Khả” mở trừng, không thểtin nhìn nàng: “Chủ nhân, ngài…Sao ngài giết ta? Ta là thuộc hạ củangài, là thuộc hạ trung thành nhất của ngài! Sao ngài có thể, sao cóthể?”
Mắt Vũ Nhạc hiện lên vẻ lạnh lẽo, cười nhạo nói: “Trungthành? Trung thành thực sự không thể tùy tiện nói ra là được, trungthành của ngươi để lại cho tên súc sinh này đi! Bổn tiểu thư không cóphúc phận này…” Sau đó, nàng nghiến răng, rút kiếm ra, máu đỏ như trụnước phun ra. Vũ Nhạc bình tĩnh, cũng không quay đầu lại đi tiếp. Bộ mặt của quái thú phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-qua-khi-phach-vuong-phi-muon-vung-len/1623506/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.