“Chúng ta là Tứ đại Hộ pháp của chủ nhân, một ngàn năm rồi, Quả Nhiễm…”Mia tươi cười ngọt ngào, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Quả Nhiễm. 
“Vì sao ta không biết? Đây mới là vấn đề chính được không?” Chẳng tráchngay từ đầu gặp nàng đã có cảm giác đặc biệt, nhưng mà… Một ngàn năm,nàng mới mười một tuổi thôi mà? Như thế nào lại trở thành lão yêu ngànnăm? Nói đùa sao, tuyệt đối không buồn cười đâu. 
“Còn nữa, ngươi đi vào cảnh giới Tử Hoàng từ lúc nào?” Chỉ có ở cảnhgiới Tử Hoàng mới gieo được kết giới mà? Theo nàng biết, một thángtrước, người này vẫn giống nàng ở cảnh giới Tử Linh, làm sao qua mộttháng đã nhảy ba cấp? Có lầm hay không? Ai nói cho nàng biết làm sao lại như vậy? 
Nữ tử Bối Khả nhìn có vẻ vô hại, tà ác cười lên: “Muốn biết? Trước tiên đưa tiền ra…” 
“Nữ nhân hèn hạ, ngươi chỉ biết tiền, tiền tiền tiền, rốt cuộc các ngươi gặp được vận cứt chó gì vậy, đáng chết? Không ngờ cả đám đều đi vàocảnh giới Tử Hoàng? Các ngươi có còn để cho…lão nương sống hay không?”Suy nghĩ lại một chút, Quả Nhiễm kích động muốn đập đầu vô tường, ba nữnhân này rõ ràng đều là cảnh giới Tử Hoàng, ô ô… Vì sao nàng vẫn còn ởđỉnh cảnh giới Tử Linh? Vì sao? Vì sao chứ? 
Vũ Nhạc nhìn bốn nữ nhân tính cách khác biệt, khóe miệng nhếch lên, nhìn qua dường như họ là kẻ thù, thực ra cách ăn mặc lại hoàn hảo phối hợp,có thể nằm chung giường. Chỉ có điều ai cũng không nguyện ý chịu thuathôi, nghĩ tới Ngữ nhi, ánh mắt nàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-qua-khi-phach-vuong-phi-muon-vung-len/1623499/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.