“Nữ nhân ngốc nghếch,mắt của người không nhìn thấy sao, đó là rắn, người sợ nhất là rắn, lầnnày không ngờ có cả đàn rắn đông đúc, xem bây giờ người làm thế nào?”Giọng nói vui vẻ khi người gặp họa của Tiểu Giới truyền tới bên tainàng, Vũ Nhạc nghe xong, da thịt không tự chủ được nổi hết da gà lên.Đến khi nàng tỉ mỉ nhìn sang, không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, da đầu tê liệt. Trước mặt nàng có nhiều vô cùng rắn, đang không ngừnghướng miệng đầy nọc kịch độc về phía nàng. Vào lúc này, không chỉ Vũ nhi bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hãi, mà ngay cả con ngựa cũng đạpđạp chân. Nhìn thấy đàn rắn tiến ngày càng gần đến, một giọng nói tứcgiận đột nhiên vang lên: “Chết tiệt, người sợ cái gì? Chẳng lẽ muốn ởđây để bị rắn cắn?” Giọng nói căm giận của Đồ Lạp Lạp mạnh mẽ cảnh tỉnhVũ Nhạc, nàng lập tức hoàn hồn, kéo dây cương, quát lớn: “Chết tiệt, Phi nhi chạy nhanh đi, nếu không chúng ta sẽ bị quấn đến chết!”
Thiểm Phi bị kích động, nhảy chân trước lên, chạy quanh một vòng, dồn sứcchạy về phía sau, vừa chạy lỗ mũi vừa phát ra tiếng hít thở nặng nề,dường như oán hận cái gì. Vũ nhi ai oán nhìn nó: “Phi nhi, ngươi đanggiận ta sao? Vũ Nhạc ta từ trước tới nay không sợ trời không sợ đất,nhưng duy nhất có thứ này làm ta chạy xa, vừa nhìn thấy là chân ta đãnhũn ra, đây rõ ràng là uy hiếp ta, uy hiếp. Rốt cuộc là tên hỗn đản nào đã dùng chiêu này để đối phó ta? Chết tiệt, chờ bổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-qua-khi-phach-vuong-phi-muon-vung-len/1623486/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.