Editor: Hương Cỏ
Mọi người đứng ở ven đường nhìn bức tường đã bị đập nát, bàn tán không ngừng!
"Chà chà, chắc lão tam gia sắp phát tài rồi..."
"Nhà này cũng mấy chục năm rồi, tôi nhớ hồi tôi còn nhỏ chơi ở bờ sông đã thấy có nhà này rồi!"
"Cả nhà toàn cô nhi quả phụ, có thể xây được nhà cũng quả thật là không dễ dàng."
"Nhà này cũng nên xây lại rồi, không thì ngày nào đó sẽ sụp..."
"Trước đó vài ngày không phải nói nhị nha đầu ngã xuống núi sắp chết sao? Không phải vẫn khỏe kìa?"
"Xây nhà này chắc tốn không ít bạc nhỉ..."
Một đám người vây quanh, nói gì cũng có!
Tần Nguyệt và Tần Tinh nhặt rau ở trước lều, nghe mọi người bàn tán cũng không nói gì!
"Ôi, các người có biết gì không, tối hôm qua Tần gia náo loạn đến thế nào!"
"Náo gì vậy? Náo gì vậy?" Cho dù là người hiện đại hay là người cổ đại đều có lòng hiếu kỳ rất cao!
"Ha ha, ha ha, nghe nói là... tối hôm qua nhà cũ Tần gia bị ăn trộm!" Người nói chuyện còn chưa nói thì đã tự mình cười rộ lên!
Nghe vậy, Tần Nguyệt và Tần Tinh bất động thanh sắc nhìn nhau, cúi đầu tiếp tục nhặt rau, lại không hẹn mà cùng căng tai lên nghe!
"Nói nhanh đi, ngươi cười cái gì! Gì, có trộm ư, đó là trộm tới thôn chúng ta sao? Phải không?" Có người bên cạnh nóng nảy, tuy trong thôn này không phải giàu có, nhưng có trộm đến cũng là chuyện lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nhan-tan-vuong-phi-nong-mon/1959586/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.