*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thủy Lưu Ly
Giống như một vệt sáng xẹt qua, câu nói của Túc Ngọc hoàn toàn khiến Bắc Vọng tỉnh ngộ. Hắn đã hiểu! Cuối cùng hắn cũng hiểu loại dự cảm xấu này là gì!
Sao hắn có thể quên chuyện Ninh Thuần không thể phá thân, không thể chạm vào nữ nhân! Bí mật này chỉ có hắn và Ninh Liên biết, lúc trước bởi vì tức giận nên hắn lại quên mất!
Chu Vô Tâm đang diễn trò, nàng thiết kế tất cả bởi vì nàng muốn rời khỏi hắn, thành toàn cho hắn, vì thế nàng thà thấy hắn hận nàng cũng phải hợp tác với Ninh Thuần cùng diễn một màn kịch như vậy. Sao hắn lại ngốc như thế chứ! Sao hắn không sớm hiểu ra cứ để nàng lừa dối qua cửa như thế!
Trước nàng từng nói không hi vọng sinh linh đồ thán, nếu như vậy, thật ra nàng không muốn hắn phục quốc, vậy tại sao nàng không chịu nói trực tiếp với hắn! Tại sao vì muốn thành toàn cho hắn mà lựa chọn rời khỏi hắn đây!
“Phương trượng, ta không muốn phục quốc.” Bắc Vọng ghìm cương ngựa lại, đột nhiên nói với phương trượng một câu.
Phương trượng ngạc nhiên nhìn hắn: “Ngươi nói cái gì?”
Bắc Vọng kiên quyết như chém đinh chặt sắt: “Ta không muốn phục quốc. Đối với ta mà nói, Chu Vô Tâm vĩnh viễn quan trọng hơn bất cứ thứ gì. Không có nàng, sẽ không có ta ngày hôm nay. Nếu như phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nguoi-that-bi-oi/2112693/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.