Một đêm đầy yên tĩnh nhưng ở phủ vương gia lại chẳng yên tĩnh chút nào
-Thần đã nói với hai người thế nào.Chơi thế nào cũng phải về sớm.hai người là đang có ý gì
-Tiểu Thanh,ta...
-Tiểu thư người đừng nói gì hết,việc này cứ để nô tì nói.Người đi chơi thì cũng phải nghĩ đến vương gia chứ,dẫu sao vương gia vẫn còn trẻ người non dại
-Tiểu Thanh,ta thật sự xin..
-tiểu thư người rốt cuộc có phải là con gái không vậy,nếu là con gái sao người lại dẫn vương gia vào chốn thanh lâu dơ bẩn ấy
-Tiểu Thanh có thể để mai nói tiếp được không.Ta muốn...
-Tiểu thư chuyện này sao có thể để mai,đêm nay thần nhất định phải nói cho người hiểu ra mới được
Cô câm nín.nãy giờ là một canh giờ rồi đó a,nàng muốn ngủ thôi mà.Tên chết tiệt này thì hay rồi,ngủ gục trên vai nàng nãy giờ,giờ cô vừa mệt vừa buồn ngủ,tiểu Thanh nhà cô định tra tấn lỗ tai cô đến bao giờ nữa đây a.Cô thật sự rất muốn khóc lắm rồi đó a
--------------------------------------
Sáng ngày hôm sau
Hắn khẽ dụi mát rồi như bừng tỉnh nhìn sang bên cạnh,Cô dùng đôi mắt đỏ ngầu của mình nhìn hắn khiến hắn giật mình
-Nương tử..nàng
-Chàng tỉnh
-Ừm
Rầm.Nàng chính thức ngã vào lòng hắn ngủ say.hắn cười khổ nhìn nàng.Chỉnh lại tư thế thoải mái cho nàng,hắn đắp mền lại rồi hôn nhẹ lên trán nàng.Giật mình với hành động của mình hắn lùi người lại.hắn vừa làm gì vậy,hôn nàng sao.Sao hắn có thể,Chợt một giọng nói vang lên
-vương gia,người làm rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ngoc-vuong-phi-phe-vat/3063155/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.