Huỳnh Hiểu ngâm mình trong bồn nước nóng, xung quanh có rắc cánh hoa hồng, đây gọi là hưởng thụ nha.Nghịch cánh hồng hoa xinh xinh, nàng thấy khoan khoái cả người.Tắm rửa xong, nàng mặc bộ y phục mà Mộ Dung Phong kiếm cho, chắc là y phục của nha hoàn, xem chất vải không tốt lắm, kiểu may cũng không cầu kì, đường chỉ khá rối. Mà cổ nhân ơi là cổ nhân, thiết kế trang phục gì mà dây dợ lằng nhằng vậy, nàng mặc hơn nửa canh giờ mới xong.May giờ là mùa hè, sang đông chắc nàng chết vì cảm lạnh mất.
Bước ra khỏi phòng tắm nàng chạy tới chỗ Mộ Dung Phong, nhìn cái đùi gà thơm lừng hắn để phần nàng trên bàn, nước dãi Huỳnh Hiểu muốn rớt ra ngoài.
Huỳnh Hiểu không có tí hình tượng thục nữ lập tức xông vào giải quyết bữa tối. Ăn đối với nàng là một nghĩa vụ cao cả lúc nào cũng đặt ở hàng đầu.
- Hiểu Hiểu ăn xong chưa? Tỉ muốn ăn táo không? Ta gọt cho.- Mộ Dung Phong ló cái đầu vào hỏi, hắn đang ngồi ngoài cửa ngắm trăng.Xem ra ngốc tử mà cũng có thú vui tao nhã.
Huỳnh Hiểu tất nhiên là ăn rồi, cái miệng nhỏ của nàng tham ăn lắm.
- Có, ta ra ngoài ăn với cậu nha.
Nàng lon ton chạy ra ngồi bên cạnh Mộ Dung Phong, không khách khí cầm miếng táo được kẻ nhàn rỗi kia tỉ tót đẹp đẽ bỏ vào miệng, vừa nhai vừa cười tít mắt:
- Tiểu Phong , hôm nay trăng sáng nhỉ?
- Mắt tỉ bị sao vậy, có trăng đâu mà ngắm.- Mộ Dung Phong dội luôn gáo nước lạnh vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ngoc-ti-ti-den-day/1585677/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.