Vừa về đến phủ vương gia, Huỳnh Hiểu chạy ngay vào phòng tìm Mộ Dung Phong. Tên ngốc này không biết trốn đi đâu rồi, phòng trống trơn à. Huỳnh Hiểu ngó nghiêng lục tung cái phòng mà không thấy hắn đâu. Đột nhiên nàng nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang ngồi co ro ở góc tường, Huỳnh Hiểu vội chạy tới :
-Tiểu Phong sao cậu lại ngồi đây?
-…
-Tiểu Phong đứng dậy nào.-Nàng cố nâng Mộ Dung Phong lên,nhưng cái tên to xác này không chịu dậy, cứ ngồi lì mặc nàng muốn làm gì thì làm.
-Tiểu Phong cậu sao thế, nói gì đi chứ?
-…
Đáp lại Huỳnh Hiểu chỉ là sự im lặng của Mộ Dung Phong.Hắn không thèm để ý gì đến nàng quay mặt ra chỗ khác, chính thức đem Huỳnh Hiểu trở thành không khí.Độc thoại từ nãy đến giờ Huỳnh Hiểu giờ mới nhận thấy thái độ của hắn giống như giận dỗi ai đó, nàng kiên nhẫn kéo mặt hắn lại hỏi :
-Tiểu Phong, cậu giận ai thì phải nói chứ. Ngoan nói đi , ta sẽ cho người đó một trận.
Hắn gạt tay Huỳnh Hiểu ra:
-Oaaaaaaaaaa, người bắt nạt là là Hiểu Hiểu đó. Tỉ bảo ta đi lấy bánh rồi chuồn đi chơi mất. Tỉ không thích ta, tỉ nói dối ta.Ta ghét tỉ.
Hóa ra là chuyện đó. Huỳnh Hiểu oan ức nhìn hắn, chuyện này không phải nàng cố ý, muốn trách thì trách hoàng huynh của hắn chứ. Nhìn hắn khóc khổ thân , nước mắt nước mũi tèm nhem, nàng vội dỗ hắn :
-Tiểu Phong ngoan nha, Hiểu Hiểu chẳng phải đã trở về với cậu rồi sao. Tại lúc đó hoàng huynh của cậu bắt ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ngoc-ti-ti-den-day/1585676/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.