"Ta đến đây chỉ là tùy tiện đi dạo mà thôi, không hề đến Di Hồng Viện nha...., ta muốn vì ngươi mà thủ thân như ngọc! Ngươi có nên thưởng cho ta không!" Vừa nói chuyện vừa đồng thời cố gắng dính chặt lấy Vân Chỉ hơn, hơn nữa còn không ngừng cố gắng tách Tần Lãng ra xa hơn làm hắn thiếu chút nữa ngã xuống đất.
Tần Lãng oán hận nhìn về phía con bạch tuộc Mặc Kỳ Uyên đang dính chặt lấy Vân Chỉ, lại nhìn thấy Vân Chỉ không hề cố gắng tránh né đôi mắt càng tối sầm, đành phải lẳng lặng thay đổi chỗ ngồi.
"Xem ra tại hạ đã đến đúng lúc!" Giống như cảm thấy tình cảnh còn chưa đủ loạn, âm thanh phát ra từ phía Công Ngọc Viêm Bân thành công đón nhận được ánh mắt kịch liệt từ mọi người trên bàn.
Nghi ngờ đưa mắt nhìn Mặc Kỳ Uyên đang ngồi cực kì gần Vân Chỉ, Công Ngọc Viêm Bân tùy ý chọn một chỗ ngồi xuống.
"Không ngờ là nơi này đang náo nhiệt như vậy, nếu không ngại thì thêm một người như tại hạ đi!" Trên mặt mang theo vẻ mặt tươi cười ngàn năm không đổi, ánh mắt liếc nhìn đến bản khế ước trên bàn: "Công tử đang thương lượng chuyện thu mua cửa hàng sao?"
Tùy ý lấy một tờ giấy rồi mở ra xem, trong lòng kinh ngạc, không ngờ là trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà hắn đã có thể khiến đại bộ phận cửa hàng trên phố Hoa Liễu bán đứt cho mình! Nếu không phải là lúc trước là nắm chắc phần thắng thì hiện tại có lẽ hắn sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ngoc-nghech-treu-choc-vuong-phi-ngay-ngo/2871643/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.