Lúc đó, Vân Chỉ đang ngồi trong phòng ngẩn người nhìn mưa rơi xối xả ở bên ngoài cửa sổ, đã sang tháng ba rồi, không phải là không nên có kiểu thời tiết mưa to gió lớn như thế này chứ.
Gió to điên cuồng thổi qua vách tường cửa sổ, tạo ra từng tiếng rít gào, mưa rào rào như tát mạnh vào cửa sổ đang đóng chặt, không hề theo quy luật nào cả, trong lòng Vân Chỉ có cảm giác không yên, trực giác mách bảo, hôm nay hình như có chuyện gì đó sẽ xảy ra.
Ánh chớp lóe sáng ngoài cửa, Mộng nhi cứ tiếp tục chạy trong mưa, vào đến phòng, lúc này Vân Chỉ mới nghe thấy tiếng khóc thương tâm của nàng, cộng thêm tiếng mưa rơi trên cửa sổ càng làm cho trong lòng Vân Chỉ lo lắng hơn.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Sau khi nhìn thấy một cảnh như vậy, Vân Chỉ sợ hãi hỏi.
Đột nhiên Mộng nhi đi đến quỳ sát dưới chân nàng, khóc không ra tiếng, đau buồn thật lâu mới nói được câu: "Thiên, Thiên Đại, gia tộc, hu hu, bị, diệt môn rồi! Vương phi.......Làm sao bây giờ........"
Trái tim treo ở trên cao như đang rơi xuống, nện vào vực sâu không đáy. Hồn phách Vân Chỉ giống như đang ở một nơi nào đó, vừa rồi, Mộng nhi nói.......diệt.....môn......Vậy mẫu thân của nàng!
Đẩy Mộng nhi sang một bên, Vân Chỉ nghiêng ngả lảo đảo chạy về hướng phủ tướng quân, mưa to xối xả không chút lưu tình nào tạt vào trên thân thể nàng, trên mặt nàng. Tuy nhiên, nàng không khóc, đó là mưa, mẫu thân tuyệt đối sẽ không xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ngoc-nghech-treu-choc-vuong-phi-ngay-ngo/2871640/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.