“Hai người giải thích cho ta chuyện này là gì“.
Giọng lạnh lùng của hắn vang lên xóa ta sự yên lặng trong căn phòng.
”Thiên Vũ con nói trước đi”Hắn dùng giọng nói không mang một chút cảm xúc nào hỏi nó.
Nhìn phụ thân như thế nó rất sợ lắp bắp nói” Phụ thân con...con“.
Trông hài tử sắp khóc tới nơi nàng đứng ra trước mặt hắn nói”Có việc gì cứ hỏi ta nè,ngươi làm vậy dạo con rồi“.
”Nàng tránh ra ta đang hỏi con, tí nữa sẽ hỏi nàng sau“.Hắn hơi to tiếng nói.
Hắn quát nàng,hắn giận cái gì,người nên giận là nàng mới đúng không thể nhịn nổi nàng đứng truơc mặt hắn chất vấn.
”Hừ ngươi to tiếng gì chứ.Người nên giận là ta mới đúng ngươi nói dốita,lừa ta ta đã làm gì với ngươi chưa ngươi lại còn ở đây quát tháo.Nóiyêu ta sao yêu ta mà đã có hẳn một dàn thê thiếp sao.Hừ tình yêu củangươi e rằng ta không nhận nổi“.Nàng dùng ánh mắt căm phẫn nhìn hắn.
”không nuơng tử à ta không cố y lừa nàng đâu chỉ là ta không biết nói thế nào ta sợ nàng sẽ bỏ mặc ta”Hắn vội vàng giải thích.
”Đừng gọi ta là nương tử,ta không phải nương tử ngươi là vị trắc phi xinh đẹp động lòng người Hoắc Ngọc đó ngươi cần gì,,,“.
Không để nàng nói hết hắn liền nói”Không nương tử của ta chỉ có thể lànàng,kiếp này ta chỉ yêu một người đó là nàng“.Hắn khẳng định nói.
Khi nghe lời đó của hắn nàng thật sự rung động nhưng vẫn muốn chỉnh hắnnàng vẫn buông lời”Ta tin được ngươi sao?Nếu yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ngoan-nao/2428946/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.