Editor: 9420treng
Nói đến hai chữ ‘đi dạo’, Tiểu Vũ tinh thần phấn chấn, toàn thân hăng hái, nhưng lần đầu Diêm Vương đại nhân luôn luôn lười biếng không thích náo nhiệt, nói muốn đi dạo? Đúng là ngạc nhiên!
Ngạc nhiên đến nỗi mỗ Vũ cũng ngoan ngoãn đi theo phía sau hắn, nhịn thật lâu mới lên tiếng: "Lão đại! Ngươi… Tối qua ngủ có ngon không? Cái này… Không bị kẹp cửa, hay ngủ đến nửa đêm không cẩn thận rơi xuống đất khiến đầu…"
Tiểu Vũ nói khá kín đáo, vẻ mặt của hai mỗ huynh đệ cũng đầy nghiêm túc phụ họa gật đầu. Chỉ có Túc Dạ lắc đầu bật cười, đến khi bị ánh mắt lạnh lùng của mỗ lão đại quét qua thì lập tức bày ra vẻ mặt nghiêm túc!
Lưu Quang dừng chân, nhíu mày nhìn Tiểu Vũ, chìa tay gõ cái đầu nhỏ của nàng, bất đắc dĩ nói: "Thật không biết nha đầu nàng cố ý hay vô tâm! Thật sự cho rằng ta ra ngoài đi dạo?"
"Hắc hắc!" Mỗ Vũ ôm đầu nhếch miệng ngây ngô cười nói: "Vậy ta đây đổi cách hỏi. Lão đại muốn xuống tay với người nào đây? Sao có thể biết trên người đối phương có đồ chúng ta cần hay không?"
"… Đồ chúng ta cần?" Tiểu Hắc chớp mắt, tỏ vẻ rất mờ mịt không hiểu!
Mỗ Bạch liếc hắn ta một cái, thở dài nhỏ giọng giải thích: "Lại não tàn đúng không? Chính là thư mời mà lão bản khách điếm vừa nói! Ban ngày lão đại ra ngoài đi dạo, chính là để tìm cái đó!"
"A ~~~" Cuối cùng mỗ Hắc cũng tỉnh ngộ.
…
Mỗ Vũ Tiểu Miêu nháo thì nháo, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nay-ta-muon/1124398/quyen-4-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.