Vốn Tiểu Vũ muốn giúp hai mỗ huynh đệ, để bọn họ không bị phạt, nhưng lại nghe Lưu Quang nói, thật ra hình phạt chỉ là một cách nói để hai huynh đệ bọn họ uống một chén "Thập toàn đại bổ thang!" giúp bọn họ bồi bổ thân thể hơn, chăm chỉ luyện võ, tất nhiên cũng sẽ lợi hại hơn.
Vừa nghe hóa ra trách phạt là như vậy, Tiểu Vũ lập tức hiểu, không phản bác nữa, còn vỗ vai hai huynh đệ, nói lời thấm thía với bọn họ, nhìn! Gia thương hai người các ngươi thế nào!
Ngay sau đó, đoàn người tiếp tục lên đường, trừ Quỷ Tiêu ở bên ngoài như có chút tâm sự, hai mỗ huynh đệ đánh xe lệ rơi đầy mặt…
Trong xe ngựa, thái độ của Lưu Quang khác thường, không nhắm mắt ngủ, trái lại có chút hăng hái nhìn chòng chọc Túc Dạ đầy thâm ý, ngay lúc mỗ Vũ nghĩ có phải đột nhiên hắn vừa ý chỗ nào của Diệp Tử thì mỗ Diệp Tử không nhịn được lên tiếng nói chuyện trước.
"A! Tam ca huynh nhìn ta vậy khiến đệ đệ ta có chút không chịu nổi!"
Ừ! Tiểu Vũ gật đầu, không chỉ không chịu nổi, nàng đã sớm nhìn ra gian tình rồi được không?
Lưu Quang cười nhạt: “Cửu đệ! Nếu hôm nay không xảy ra chuyện này, thì dù trong lòng rất hiếu kỳ, ta cũng sẽ không hỏi nhiều, nhưng hôm nay… Đệ cũng thấy tình hình rồi, chẳng lẽ đệ không muốn giải thích chuyện này?"
Túc Dạ lập tức giật mình, sau đó áy náy cười: "Tam ca! Không phải đệ không muốn nói, mà trước đây đã từng giao ước, tuyệt đối sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nay-ta-muon/1124388/quyen-4-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.