Editor: Melodysoyani.
Mấy ngày nay Tiểu Vũ đều nhàm chán ở trong vương phủ, vẫn luôn suy tư về lời mà trước đó Lưu Quang đã nói với nàng.
"Chỉ cần ngươi có thể khiến ta động lòng, chỉ cần ngươi có thế khiến nơi này của ta có ngươi, cho dù ngươi thắng! Ta cũng sẽ ngoan ngoãn đi theo ngươi!"
Được rồi! Làm sao mới có thể khiến cho trong lòng mĩ nam có nàng đây? Nếu không... dùng chiêu mỹ nữ cứu Anh Hùng đi? Nhìn dáng vẻ sống an nhàn sung sướng của vương gia mỹ nam kia, có lẽ là người tay trói gà không chặt. Nàng có thể thuê vài người đóng vai du côn và lưu manh, sau đó... Ha hả!
Vẻ mặt Tiểu Vũ nham hiểm, trong lòng đang tính toán, “vù” một cái, bóng dáng mỗ Hắc chợt hiện trong đầu. Vẻ mặt tàn khốc đó, chỉ thiếu không khắc bốn chữ: Ta! Là! Cao! Thủ! trên mặt.
Ai... Than nhẹ một tiếng, tuyên cáo kế hoạch này đã thất bại nửa đường.
Chiêu này không được, còn có chiêu khác khác! Nếu không...khiến hắn quá chén, sau đó thì tới chuyện say rượu làm loạn đi? Nói như vậy, nàng có thể mượn lý do “ khó giữ được danh tiết”, mà ỷ lại vào hắn. Tục ngữ nói rất hay, có công mài sắt, có ngày nên kim thôi! Kết quả là... Ha hả!
“Vù” một cái, bóng dáng mỗ Hắc hiện lên trong đầu. Vẻ mặt khinh, giơ tấm bảng nhỏ lên, mặt trên viết bốn chữ: Một! Chén! Đã! Say!
Ai... Được rồi, ngàn chén không say là giả, một chén đã say mới thích hợp với nàng! Nếu nàng một chén đã say, có lẽ chỉ biết ngã đầu ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nay-ta-muon/1124354/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.