Editor: Melodysoyani
Hai vị Vương gia cầu tình, hai tấm kim bài miễn tử hộ mệnh. Cuối cùng trong sự kiện gả thay này, Tiểu Vũ không bị gì hết, nhưng cũng dưới tình hình này, hai vị vương gia lại mỗi người thiếu tiểu hoàng đế một ân tình.
Sau khi chuyện này qua đi được một thời gian, vào một ngày nọ, tại phủ Thạc thân vương.
Lưu Quang cau mày ngồi ở chỗ chủ tọa trong đại sảnh, ánh mắt liếc nhìn ba huynh đệ nào đó đang bị vứt ở một góc kia.
Không khí có chút ngưng trọng, Tiểu Bạch nhịn không được mở miệng nói: "Gia! Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn chúng tôi chứ! Chuyện này thực sự không liên quan đến ba người chúng tôi mà! Ta thề với đèn, ta tuyệt đối không có âm thầm dạy Tiểu Vũ những lời nói loạn thất bát tao (*lộn xộn lung tung) đó! Ngươi cũng biết là ta, dù có muốn dạy, cũng sẽ dạy cho nàng biết 36 kế tán gái gì đó, hoặc là 12 quy tắc khi theo đuổi nam nhân! Ta là một người nam nhân bình thường, làm sao có thể dạy nàng cái gì công đắc vô lượng, vạn thụ vô cương* gì đó chứ..."
*Câu này chỉ có hủ mới hiểu =)))
Nói xong lời cuối cùng, tiếng của mỗ Bạch càng ngày càng nhỏ. Trong đầu nhất thời lại nhớ đến mấy ngày trước Tiểu Vũ chạy đi tìm hắn, hưng trí bừng bừng thảo luận một đề tài với hắn.
...
"Tiểu Bạch! Ngươi có biết tại sao lại có câu ‘hoàng đế chưa vội thái giám đã vội’ không?"
Hắn lắc đầu, hắn không hề có chút hứng thú với hoàng đế gì đó,thái giám linh tinh gì đó.
Kết quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nay-ta-muon/1124353/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.