Mấy ngày đi đường, cuối cùng cỗ xe ngựa xa hoa nào đó đến đế đô Vân Quốc.
Tiểu Vũ vén màn xe lên lại nhìn ra ngoài, lọt vào trong tầm mắt là một mảnh phồn hoa náo nhiệt. Bị kích động nàngnhảy xuống xe ngựa,hít một hơi thật sâu.
Các mĩ nam! Ta đến đây !
Mở cái gói ra, lấy ra một mảnh vàng lá, Tiểu Vũ muốn thanh toán tiền xe. Nhưng nàngquay đầu lạikhông…
“A?Người a ?”
Cỗ xe nàngvừa mới ngồi qua, còn có lão đánh xetrên đường cùng nói chuyện phiếm thế nhưng toàn bộ đều không thấy !
Nàng dụi dụi mắt nhìn lại !Vẫn là không có….
Như thế nào? Nànglà gặp gỡ Bồ Tát sống hay là gặp gỡ thần tiên ?
Nhún vai,Tiểu Vũ không muốn phiền não nữa.Nói không chừng tiểu lão đầu kia nhìn thấy kinh thành nào nhiệt,cũng chạy đi chơi.Quên đi! Vẫn là đi làm chính sự trước !
Ừ! Mỗ Vũ gật gật đầu, liền đưatay túm một người qua đường.
“Tiểu ca nói ta nghe một việc. Tiểu quan quán nổi tiếng nhất nơi này là ở nơi nào?”
Tiểu Vũ hỏi lời nàythản nhiên vô tư không một chút do dự. Nhưng mỗ người qua đường đột nhiện bị nàngtúm trụ thì bày chén, biểu tình vốn nghi hoặc đãhoàn toàn biến thành kinh ngạc, những người khácsôi nổi đi qua cũng đủ loại ánh mắt khác nhau.
Lúc này, đúng lúc người nào đó ăn chơi trác tác xuất tướng.Vẻ mặt không có ý tốttiêu đến trước mặt Tiểu Vũ ,dáng vẻ lưu manh nói:”Cô nương thế nhưng lại muốn đến tiểu quan quán?”
Một tay Tiểu Vũ vẫn nhu cũ túm lấy ngườiqua đường vô tội nào đó, quay sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nay-ta-muon/1124317/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.