Nhược Y lúc này khuôn mặt cau có tiến đến trước mặt Lãnh Hàn nói: "vương gia có việc gì tìm ta, có biết bây giờ đã muộn rồi không?"
Lãnh Hàn chỉ tay về hướng binh sĩ: "nàng biết chữa trị"
Nhược Y theo hướng chỉ tay của Lãnh Hàn đi đến gần nơi có binh sĩ bị trúng thuật, ngửi ngửi một lúc nhàm chán quay trở về hướng của Lãnh Hàn
"Là ai cho họ ngửi cỏ lục sa a?"
Nàng trước là học trò của Diêu lão bà, lão bà này chuyên nghiên cứu các loại thảo dược. Lúc trước nàng học hành không chăm chỉ, chuyên ngủ gục lên suốt ngày bị cho ngửi loại cỏ này. Loại cỏ này cũng rất là biến thái,người hít phải nó sẽ như bị thôi miên, ngồi thất thần một chỗ, muốn tỉnh dậy chỉ có thể lấy nước lạnh tạt vào. Hại nàng mỗi lần học xong người đều ướt nhẹp
"Nàng biết loại cỏ này, vậy có cách chữa trị không?"
"Vương gia à, ngài gọi ta đến chỉ là làm việc này thôi a, thật là biết chọn giờ làm phiền người khác mà". Nhược Y vừa nói vừa cau có, tiến đến một binh si bị trúng dược, cầm lấy gáo nước dội lên người hắn. Trong nháy mắt hắn tỉnh lại ngay
"Đó cách giải chỉ có như vậy. Mau mau làm ta trở về ngủ tiếp", nói rồi nàng trở về lều, để lại ánh nhìn ngạc nhiên của tất cả mọi người
Lúc này ở bên phía Lạc Tiêu Quốc tin tức đã được truyền đến. Hoàng thượng Lạc Lăng Liệt đã rất sợ hãi
Thừa tướng thấy vậy vội vàng trấn tĩnh:
"Hoàng thượng chuyện này cũng không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-mau-lai-day/86722/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.