Tiểu Vân vội vàng chạy vào đến bên giường Nhược Nhan nói: "cảm tạ trời phật, lão thiên gia phù hộ tiểu thư người đã tỉnh lại rồi". Vừa nói nước mắt vừa chảy ra trên hai gò má trắng noãn
Nhược Nhan thầm nghĩ đây là người thứ hai quan tâm đến nàng sau Nhược Y, trong lòng tự quyết định về sau sẽ không để nha hoàn này chịu ủy khuất
"Tiểu Vân à, ta không sao ngươi đừng khóc"
Sửa bài viết bởi Nam Thiên Cung
Nhược Y thấy vậy kéo tay Tiểu Vân và Tiểu Ngưng ra chỗ bàn uống nước ngồi nói chuyện, trên tay phải cầm một chén nước, tay trái thì đang vỗ vỗ cái ghế bên cạnh nói:
"Ngồi đi, ngồi đi"
Tiểu Vân và Tiểu Ngưng nhíu mày vội nói:
"Nô tỳ không giám"
Nhược Y đặt chén nước xuống bàn, kéo tay Tiểu Ngưng ngồi xuống ghế:
"Không sao không sao các ngươi cứ ngồi xuống đi, Tiểu Vân ngươi cũng ngồi xuống đi ta có chuyện muốn hỏi hai ngươi. Người đứng, người ngồi sao mà nói chuyện đây"
Tiểu Vân thấy vậy cung kính ngồi xuống: "tiểu thư có gì muốn dặn dò chúng nô tỳ, người cứ nói"
Nhược Y cười cười nói:
"Là thế này, ta từ khi ngã xuống nước trí nhớ có chút không được minh mẫn. Mọi chuyện trước đây thứ nhớ, thứ không, mơ mơ,hồ hồ. Ta chỉ nhớ mình là tam tiểu thư Liễu Nhược Y với muội muội Liễu Nhược Nhan a"
Tiểu Ngưng thấy vậy vội vàng nói: "tiểu thư có cần mời đại phu đến chuẩn bệnh không, nô tỳ đi ngay"
"Không sao, ta không sao chỉ cần người nói lại cho ta một chút việc mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-mau-lai-day/86715/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.