"Ư….ưm…"lúc này trên đôi lông mày thanh tú của Nhược Nhan (giờ gọi Văn Tuệ là Nhược Nhan) dần nhăn lại, đôi mắt chầm chậm mở
Tiểu Vân thấy vậy vội chạy tới: "tiểu thư người tỉnh rồi thật tốt quá"
Nhược Y đứng bên cạnh không nói gì, âm thầm dò xét cho đến khi Nhược Nhan nói:
"Khả Y à đây là đâu, chúng ta vẫn chưa chết sao? Đây là địa phương nào sao lại cổ quái đến như vậyy, còn đây là ai?" Nàng vừa nói ánh mắt thầm dò xét xung quanh, chỉ tay hướng đến Tiểu Vân ánh mắt nghi hoặc nhìn nàng
Nhược Y lúc này mới thôi thất thần, ánh mắt ngạc nhiên đầy vui sướng. Nàng nghĩ thật may quá lão thiên gia đã cho hai người nàng sống lại một lần nữa. Nàng và Nhược Nhan sẽ tận dụng cơ hội này sống cho thật tốt, làm lại cuộc đời của chính mình
Tiểu Vân và Tiểu Ngưng đứng ở bên cạnh không hiểu Nhược Nhan nói gì, Khả Y là ai, tại sao lại nói phòng của mình là địa phương cổ quái
Hai nha hoàn vẫn chưa hết nghi hoặc Nhược Y liền nói:
"Hai người cứ đi ra trước đi muội muội cứ để ta chăm sóc là được rồi". Vừa nói vừa đẩy Tiểu Vân và Tiểu Ngưng ra ngoài rồi đóng cửa lại. Lúc này Nhược Y mới quay lại nói chuyện với Nhược Nhan
"Văn Tuệ chúng ta không chết, cũng không hẳn là như vậy. Ta cũng không biết phải giải thích với ngươi ra sao nữa, chúng ta ở hiện đại đã chết. Linh hồn lại xuyên đến cổ đại này. Ừm nói một cách đơn giản là chúng ta đã xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-mau-lai-day/86714/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.