“Vậy là nam nhân lăm thê bảy thiếp, nữ nhân chỉ thờ một chồng”
“Rất thông minh”
Hạo Nhân lúc này mới thò cái đầu nhỏ ra khỏi cửa kiệu gọi Thiếu Hàn:
“Phụ thân đại nhân người là có mấy lão bà rồi”
Thiếu Hàn quay lại cười với Hạo Nhân:
“Chỉ có một”
Hạo Nhân lại ngồi ngay ngắn lại trên kiệu an tâm. Một lúc sau cậu bé lại quay sang Thiếu Kì nói nhỏ
“Cựu Cựu vậy phu thân của ta ở cổ đại này là thương nhân phải không”
“Không phải”
“Vậy là chủ một cửa tiệm nhỏ nào đó”
“Không phải”
“Mệnh quan triều đình như là một tri phủ chẳng hạn”
Thiếu Kì lúc này không hiểu Hạo Nhân muốn hỏi như vậy có ý gì những vẫn trả lời câu hỏi của cậu
“Cũng không phải”
Hạo Nhân lúc này hét lên một lần nữa:
“Không phải chứ, vậy cha là một nông dân”
Nhược Y ngồi bên cạnh lại gõ vào đầu Hạo Nhân một cái:
“Nói ít đi một chút”
“Dừng xe, con muốn dừng xe”
Xe dừng lại Thiếu Hàn đi ngược về phía kiệu:
“Có chuyện gì vậy?”
“Phụ thân đại nhân người rốt cục lại lừa ta, người nói cho ta thật nhiều nhân dân tệ, ta mới ngoan ngoãn theo người trở về, nay người chỉ là một nông dân thì lấy đâu ra nhân dân tệ chứ. Con muốn trở về, muốn trở về”
Thiếu Hàn cuối cùng cũng hiểu ra hắn lại cười nói:
“Nhân dân tệ ta không có”
“Người, người sao có thể lật lọng như vậy được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-mau-lai-day/2056713/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.