Trong lúc Thiếu Hàn nắm lấy tay của Nhược Y và Hạo Nhân thì bị một cơn gió mạnh thổi đến khiến cho hắn không thể nắm chặt lại được hai người họ.
“Thiếu Hàn”
“A…A”
Thiếu Hàn, Thiếu Kì, Nhược Nhan cùng rơi xuống một chỗ. Thiếu Kì không thấy Nhược Y liền quay sang lay Thiếu Hàn nói:
“Tam ca, tẩu tẩu đâu rồi”
Thiếu Hàn ngồi thất thần tại chỗ, hắn lại tự trách mình, lại là lỗi của hắn, lại là hắn đã không bảo vệ được hai người. Lúc này đây đầu óc hắn trống rỗng, hắn không còn suy nghĩ được gì nữa
“Ai nha, ngôi nhà này còn bé hơn ngôi nhà trước, biết thế này không đi còn hơn”
Giọng nói của Hạo Nhân làm cho Thiếu Hàn như đang ở dưới vực thẳm có một sợi dây kéo lên. Hắn vội chạy đến bế lấy Hạo Nhân:
“Hạo Nhân, mẹ của con có ở cùng với con không”
Hạo Nhân nói rất thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra:
“Không có”
Thiếu Hàn lúc này lại càng thêm thất vọng. Lúc này một giọng nói truyền đến từ phía xa
“Lãnh Hạo Nhân ngươi lại chạy lung tung có muốn bị lạc không hả”
Thiếu Hàn quay lại thì thấy Nhược Y hắn không dấu được niềm vui vội vã chạy đến ôm lấy nàng vào lòng:
“Nhược Y thật may quá, cả nhà ba người chúng ta có thể đoàn tụ”
Lãnh Hạo Nhân không khỏi bực mình bắt đầu khó chịu nói:
“Phụ thân đại nhân à người lại đi lừa con nít sao”
Thiếu Hàn không hiểu Hạo Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-mau-lai-day/2056712/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.