_ Cái kia chính là ta…- Hạnh Nhi kéo ra sàng vi, bên trong thình lình xuất hiện hé ra khuôn mặt quen thuộc.
_ Nốt Ruồi Đen! - Tô Tần kinh hô ra.
_ Hì hì, nữ nhân, chúng ta lại gặp mặt! - Nốt Ruồi Đen dẫn đầu lên tiếng chào hỏi.
Ngạch ————————
Tô Tần không nói gì, quay đầu nhìn kẻ đầu đã cúi thấp đến nỗi bất kì lúcnào có thể rớt xuống sàn nhà Hạnh Nhi- Ngươi, ngươi đem hắn cùng manglên thuyền!
_ Tiểu thư, hắn nói mình đắc tội Duệ vương gia, ở kinh thành là không thể ngốc đầu không nổi nữa, vì thế, hắn cầu ta dẫn hắn ly khai, ta…
_ Được rồi, quá trình không cần phải nói! - Tô Tần ngẫm lại cũng biết,liền Hạnh nhi cái loại tính tình mềm yếu này, làm sao sẽ chịu được nhõng nhẽo của hắn.
Thế nhưng, đương lúc ánh mắt của nàng quét đến phía sau hắn, nàng ngây dại- Sau thân ngươi còn cất giấu cái gì? - Hình như nàng lại thấy được 1bóng người, không phải là ảo giác đi, 1 cỗ dự cảm chẳng lành xông lênđầu.
_ Ngạch, cái kia, này, ta có thể giải thích 1 chút, ta nói rồi, ta trêncó lão, dưới có tiểu, cái phần trên kia ta đúng là lừa ngươi, bất quáphần dưới có tiểu này…- Nói hắn nhường ra thân thể, lộ ra hé ra khuônmặt nhỏ nhắn tuyết trắng đáng yêu.
_ Ta xin chính thức tự giới thiệu 1 chút, ta tên là Tần Như Ca, vị nàychính là muội muội của ta, Tần Như Nguyệt, rất cao hứng có thể cùngngươi cùng nhau lữ hành! - Nốt Ruồi Đen nhưng thật ra có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ly-hon-di/1623049/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.