Tám tháng sau
Hôm nay trong phủ Tổng Binh ở Thất Đài vô cùng náo nhiệt, tất cả nhữngtướng lĩnh ở trong đó đều hứng trí bừng bừng theo dõi một vở kịch hay
Nguyên nhân là do tướng quân Triệu Chính nói phét về tài bắn cung của mình,khiến cho thần tiễn Doanh Tôn Kha không phục, vì thế hai người hẹn ngàytỷ thí, về sau Hoàng Phủ Mông biết được, nhất quyết để cho họn họ đếnphủ nguyên soái tỷ thí, tất cả từ phó tướng trở lên đều đến tham dự, dođó mới có một màn long tranh hổ đấu như vậy
Triệu Chính là TônKha hai người đều đã cởi trần đứng ở giữa sân, cũng không biết là dothời tiết quá nóng, hay là do quá lo lắng mà mồ hôi không ngừng chảyxuống sau gáy hai người
Hoàng Phủ Mông cũng chỉ mặc duy nhất mộtbộ y phục mầu trắng, ngồi ở trên ghế đại soái cười tít mắt, vừa uốngnước ô mai do Chu Tĩnh Dương mới bưng đến, vừa lớn tiếng nói: "Hai người các ngươi cứ việc tỷ thí thật tốt, bất kể người nào thắng, bổn vươngđều có khen thưởng"
"Vương gia, khen thưởng cái gì vậy?" Người bên cạnh hiểu chuyện hỏi.
Nhãn châu (mắt) chuyển động, hắn lấy từ trong người ra một thanh đoản kiếm,quăng lên: "Sẽ thưởng thanh đoản kiếm này được chưa?"
Thanh đoảnkiếm kia được nạm vàng khảm ngọc, vừa nhìn đã biết đó là vật vô giá,Triệu Chính vừa nhìn thấy đã đỏ mắt, vội vàng nói với Tôn Kha đang đứngđối diện: "Lão Tôn, lát nữa đừng có trách ta không để mặt mũi cho ngườiđó"
Hắn hừ một tiếng: "Giả sử như ngươi thua, cũng đừng có giống như lần trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-lay-vo/26490/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.