"Làm việc trong phủcủa ta, không cần phải lao lực, nhưng tai và miệng thì nhất định phảikín đáo, không nên nghe thì không nghe, không nên hỏi thì không hỏi,không nên nói càng không thể nói lung tung, hiểu chưa?"
Chu TĩnhDương ngốc ngơ ngác đứng trong thư phòng Mông vương phủ, nhìn Hoàng PhủMông ngồi bắt chéo chân ra lệnh, thật đúng là cảm thấy có chút mơ hồ.
Cứ như vậy bị hắn lôi kéo trở lại vương phủ, vừa vào cửa liền chỉ về phíanàng phân phó với quản gia: "Đây là nha hoàn mới tới, hầu hạ nước tràtrong phòng là được rồi, không cần làm việc nặng."
Nàng có thểnhìn thấy khuôn mặt kinh ngạc cùng khó hiểu của quản gia bá bá, chưa nói đến nha hoàn cùng gia đinh ngẫu nhiên đi qua.
"Mỗi ngày canh bốn ta rời giường, bởi vì phụ hoàng muốn lâm triều vào giờ Mẹo, cho nêncanh năm sẽ ăn sáng, đồ ăn sáng làm nhẹ một chút, ta không thích thịtcá, ăn nhiều buồn nôn; bình thường chậm nhất là buổi trưa ta sẽ hồi phủmột chuyến, nếu không có trở về, là đang ở Binh bộ hoặc Hộ bộ nghị sự;quét dọn thư phòng và phòng ngủ của ta thì không nên động đến vật trênkệ, bất luận động cái gì, nhớ rõ đặt lại chỗ cũ. . . Làm sao vậy?"
Hoàng Phủ Mông nói được một nửa, thấy nàng sợ hãi giơ lên ngón tay nhỏ, nhưlà muốn nói ra ý kiến của mình, đành phải dừng lại nhìn nàng.
"Ta. . . .nhất định phải làm ở đây sao?" Chu Tĩnh Dương rất bất đắc dĩ hỏi: "Hình như ta. . . chưa nói đồng ý nha."
Hắn nhíu mày: "Chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-lay-vo/26482/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.