"Hừ!!! Đừng ầm ĩ nữa!"  
“Tiểu thư, thế này sao được ạ, sao có thể chui lỗ chó như vậy?” 
“Chẳng lẽ muội có chủ ý nào khác tốt hơn sao?” 
“Nô tỳ…nô tỳ không có!” 
“Vậy thì không phải được rồi sao, dù sao cũng không ai biết, chuyện này có trời biết, đất biết, tỷ biết, muội biết!” 
Bóng đêm yên tĩnh, trong Vương phủ bây giờ là “mưa rền gió dữ”: "Nói! Nàng ấy đi đâu rồi?"  
"Vương gia, thần thiếp thật sự không biết. Xin Vương gia tha mạng!" Hu hu hu hu…. 
"Trương Thanh, đem Mộ Dung Vương phi đưa vào lãnh cung."  
"Vương gia???"  
"Thế nào, ngươi cũng không muốn sống sao?"  
"Vâng! Vương gia"  
Liệt Hạo tức giận xanh mặt, trong lòng dâng lên xúc động khát máu. Bên này Trương Thanh sắc mặt tái nhợt. Bao lâu rồi không thấy bộ dáng chủ nhân như vậy, vẫn là rất nhiều năm trước, lúc hiệp trợ Hoàng Thượng đăng cơ mới có tình cảnh như thế, hiện tại vì một Mị Vương Phi mà Vương gia lại biến thành bộ dáng như vậy! 
"Ô hô! Tình nhi cuối cùng cũng là hữu kinh vô hiểm nha (có kinh sợ nhưng không có hiểm nguy)." Nói xong nàng còn vỗ vỗ ngực, tuy rằng tính tình Tiếu Tuyết là tính tình của thế kỷ 21, nhưng nàng xem TV cũng nhiều, trên tivi không phải đều nói ở cổ đại thế giới nam quyền là chính nha, viêc làm hôm nay của mình coi như là đại nghịch bất đạo nha, không bị phát hiện thì tốt rồi, nếu như bị phát hiện hậu quả không thể tưởng tượng nổi. 
"Tiểu thư, lần sau không nên đi ra ngoài nữa, thật sợ đến chết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-lanh-lung-chi-sung-vuong-phi-bi-bo/172499/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.