Đêm, yên tĩnh lạnh lẽo, lòng người cũng trở nên khó giải.
Tiếu Tuyết không biết nàng trở lại Mị cung như thế nào, trong đầu vẫn nhớ tới "Muốn trẫm hướng Hoàng huynh tuyên chiến sao…" bình thản mà kiên định, khiến nàng rối loạn phương hướng. Tiếu Tuyết vốn là không hy vọng bất luận kẻ nào vì mình mà thương tâm, thống khổ, nhưng từ lúc đến thời không này dường như không thể như ý nguyện.
Lạnh lùng cười ra tiếng, chính mình làm sao lại bị cướp đoạt thế này.
Tình nhi vẫn truy hỏi nàng có đắc tội Hoàng Thượng hay không, trong lòng Tiếu Tuyết ngưng trọng, nếu đắc tội cũng không khá hơn tình cảnh hiện giờ.
Theo Tình nhi dò hỏi, ngày mai là lúc Hạo đi hòa thân trở về, sắc mặt Tiếu Tuyết cực kì phức tạp.
Ngày mai có nên ra khỏi thành nghênh đón, bình tĩnh đối mặt với Hạo hay không?
Tâm sự phập phồng lo lắng, không thể nào nói ra.
Sáng sớm gió nhẹ thổi qua, trong phòng Tiếu Tuyết một đêm không ngủ, vẻ mặt hơi tái nhợt, tiều tụy.
Tình nhi vội vàng vào cửa "Tiểu thư, Tình nhi hầu hạ người rửa mặt chải đầu, một lúc nữa Hạo Vương gia nhìn đến lại trách Tình nhi không biết hầu hạ người thật tốt." Tình nhi hưng phấn như vậy nàng biết là vì đang lo cho nàng, nhưng trong lòng nàng phiền muộn khó tiêu trừ.
"Tình nhi, tùy tiện hầu hạ là được, tỷ không ra đón Hạo, muội thay tỷ ra ngoài thành nhìn một chút đi!" Rầu rĩ nói.
"Sao ạ? Tiểu thư, sao lại như thế, Hạo Vương gia…"
"Tỷ hôm nay quá mệt mỏi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-lanh-lung-chi-sung-vuong-phi-bi-bo/1636338/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.