Yên tĩnh không tiếng động, ba người đều có tâm sự khác nhau.
"Ái phi thật vui vẻ nha!"
"Hoàng Thượng…" Lệ phi kinh ngạc, phải biết rằng bình thường thì lúc này Hoàng Thượng đều là ở Liệt Càng Cung, hiện tại như thế nào lại…
"Lý Mị Nhi tham kiến Hoàng Thượng, cung thỉnh thánh an!" Tiếu Tuyết khẽ thay đổi sắt mặt.
"Mị Vương phi không cần câu nệ như thế, trẫm đáng sợ như vậy sao?" Liệt Tuấn vừa nói xong, ánh mắt nhu hoà vẫn nhìn chăm chú vào Tiếu Tuyết, như là muốn nhìn xuyên qua Tiếu Tuyết, môi khẽ động, cau mày, cuối cùng cũng không nói lời nào.
"Hoàng Thượng, hôm nay sao lại đích thân đến Cảnh Dương cung này?"
"Ha ha ha…. Lệ phi không hy vọng trẫm tới đây sao?"
"Hoàng Thượng… Thần thiếp mong cầu ngài đến còn không kịp, chính là ngài đã lâu không đến nơi này của thiếp, thiếp còn nghĩ ngài đã quên Lệ nhi rồi!" Lệ Quý phi nửa làm nũng, nửa như oán giận ngắm nhìn vào người Hoàng Thượng mình yêu này, hi vọng ánh mắt hắn có thể dừng lại ở trên người mình lâu một chút, nhưng là…
Tiếu Tuyết nhìn Lệ Quý phi kiều mị trước mặt, trong lòng thở dài, người xinh đẹp như vậy, Hoàng Thượng hẳn là phải rất sủng ái mới đúng, nhưng đây dù sao cũng là hậu cung, nơi thị phi, thật sự rất muốn Lệ tỷ tỷ có thể hạnh phúc, khoái hoạt.
"Lệ phi là đang oán giận trẫm sao?" Liệt Tuấn ánh mắt đảo qua Lệ phi.
"Hoàng Thượng, nô tì không dám, thỉnh Hoàng Thượng thứ tội!" Nói xong sắc mặt khẽ biến hoá, cúi đầu quỳ xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-lanh-lung-chi-sung-vuong-phi-bi-bo/1636335/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.