Thụy Vũ Các nha hoàn, gia đinh đều chung một biểu cảm căng cứng.
Chủ tử bọn họ đang giận dữ trong phòng. Túc Hàn Vũ ngồi bên giường nắm tay tiểu nhân nhi. Ánh mắt nhìn nàng ôn nhu chưa từng thấy. Nhưng khi hắn nhìn ra cửa lại trở nên thâm trầm.
Lúc này từ bên ngoài, một người nử tử y phúc có chút lộn xộn vội vã chạy vào. Gương mặt lấm tấm mồ hôi, tóc tai lộn xộn, có vẻ mới rời giường đã bị người lôi dậy. Cho dù vậy cũng không thể che đi khuôn mặt xinh đẹp của nàng.
Nàng vừa chỉnh sửa y phục, vừa thấm thỏm hỏi: "Chủ tử, ngừơi bị thương à"
"Nhanh khám cho nàng"
Yêu Cơ lúc này mới chú ý tới trên giường có người, lại còn là một tiểu cô nương. Chủ tử trước giờ rất cự người tới gần...cô nương này...
Trong lòng đầy thắc mắc nhưng nàng vẫn phải nhanh chóng bắt mạch. Nếu không nàng sẽ bị ánh mắt của chủ nhân lăng trì thành trăm mảnh mất.
Bắt mạch xong Yêu Cơ lại cảm giác không nói nên lời. Mặt nàng ẩn ẩn có vài vạch đen.
" Nàng chỉ bị nhiễm phong hàn thôi. Chỉ cần uống thuốc và chú ý giữ ấm là được"
Thiệt tình chỉ là một cái nhiễm phong hàn nhỏ nhoi mà cũng cho người tới kêu nàng rời giường. Này chẳng khác nào dùng dao mổ trâu đi giết heo. Suy nghĩ là như vậy nhưng Yêu Cơ nào dám nói ra. Báo lại xong nàng liền lui ra.
Một lúc sau đã có người mang thuốc tới. Mặc dù biết chỉ là nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-lanh-khoc-cuc-sung-tieu-vuong-phi/1887197/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.