Một khi đã rơi vào cạm bẫy của tình yêu, có ai còn đủ chín chắn để có thể dùng lý trí? Lý trí, dường như đã bị tình yêu mụ mị chư khuất mất rồi. Yêu là thương, là nhớ, là mong ước. Yêu là sự đợi chờ, sự ngọt ngào bất diệt. Có yêu nhau thật sâu, thật sâu, chúng ta mới có thể hiểu được tình yêu này thật đáng quý biết bao nhiêu. Đối với hắn, nàng chính là tiên nữ có đôi cánh trắng, bay đến bên đời củ hắn, khiến trái tim hắn xốn xao rộn ràng. Từng nghe nàng tiếng xấu đồn xa thì đã sao? Hắn không quan tâm! Đã là người của hắn, nếu ai dám đụng tới cũng chính là đồng ý với việc muốn đi vào chỗ chết.
Hắn đối với nàng chính là sự bá đạo không ai bằng. Một khuôn mặt khác luôn ẩn giấu trong bóng đêm của hắn chỉ nàng mới có thể nhìn thấy. Yêu nàng, hắn không muốn giấu giếm bất cứ điều gì cả. Hắn cả đời hiên ngang trong trời đất, bản thân không hề sợ bất kể điều gì, ngoại trừ nàng. Hắn sợ, sợ nàng sẽ bước chân ra khỏi cuộc đời của hắn. Từ khi nào, yêu nàng đã trở thành một thói quen, thấm đẫm ở trong trái tim của hắn. Cho nên, hắn muốn ở bên nàng, thời gian, chính là cả một đời người.