Hàn Thiên Vy mất ngủ cả đêm. Sáng hôm sau thức vậy liền "vinh hạnh" biến hình gấu trúc. Nhìn nhìn mình trong gương, nàng cảm thấy hôm nay chẳng muốn ra ngoài tí nào. Cho nên cả một buổi sáng, nàng chỉ buồn chán loay hoay trong phòng. Buồn buồn lại nghịch mấy cái chậu hoa, bình sứ linh tinh. Cầm không chắc thì lỡ làm rơi thôi:))
Ai bảo Túc Hàn Vũ làm nàng mất ngủ. Nàng lại không thể trực tiếp đi đánh hắn một trận.
Bên ngoài phòng có hai nha hoàn. Nhưng khi nghe động tĩnh vỡ đồ cũng không thèm để ý. Cứ thế đứng như hai cái pho tượng. Thật sự không thú vị y như chủ tử của các nàng.
Đến giờ cơm trưa rốt cuộc có người mang thức ăn vào. Vẫn y như hôm qua, bày xong các nàng lại yên lặng đứng một bên đợi phân phó. Món ăn hôm nay vẫn phong phú, mùi hương thơm ngát bay khắp căn phòng.
Nàng nhìn bàn ăn mắt liền sáng lên, phấn khởi cực kì cứ như người sáng giờ uể oải mất ngủ không phải là nàng vậy.
Nàng hạ lệnh cho tiểu nha hoàn bới cơm đứng qua một bên. Nàng thích tự mình làm hơn. Nàng không thích người khác phục vụ.
Ăn no nê rồi, nàng thỏa mãn xoa xoa cái bụng. Quả thực đầu bếp ở đây nấu đồ rất hợp khẩu vị nàng. Cứ thế này thêm mấy ngày chắc nàng tăng cân mất.
Không biết có ai bị bắt cóc mà tăng cân như nàng không nhỉ.
Ngủ cả buổi trưa tới chiều rốt cuộc Hàn Thiên Vy đã lấy lại tinh thần. Nhìn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-lanh-khoc-cuc-sung-tieu-vuong-phi/1887195/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.