Hình ảnh đó vẫn luônnằm sâu trong ký ức, nay lại như dòng nước bỗng ùa về, tràn ngập trongđầu hắn, đường cong mê người kia thật khó quên, đó cũng chính là hìnhảnh đẹp nhất trong ký ức của hắn, mà hôm nay, người đó lại đang ở trướcmặt hắn, khiến cho hô hấp của hắn không khỏi trở nên dồn dập, toàn thâncũng nóng lên.
Hạ Thiên mẫn cảm chú ý tới chữ ‘cởi’ trong lời nói của Ân Tịch Ly, mặc dù hắn vẫn chưa nói hết nhưng nàng đã mơ hồ đoán ra được cái gì, sắc mặt nàng đột nhiên đỏ bừng, xấu hổ đứng bật dậy: “Đạithúc thúi, không phải là ngươi đang định nói ta cởi sạch quần áo rồi phi lễ với ngươi đấy chứ?”
Khụ, thật là đã bị nàng đoán trúng rồi,nhưng mà cũng không phải là cởi sạch quần áo rồi phi lễ với hắn, mà làcởi sạch quần áo để quyến rũ hắn! Ân Tịch Ly không nói hai lời liền nắmlấy tay Hạ Thiên, kéo nàng vào trong ngực mình, mỉm cười nói: “Ta nóinày Thiên nhi, nàng đừng xúc động như vậy, nơi này là Phượng Hoàng lâu,bên ngoài đông khách lắm đấy.”
Lúc này Hạ Thiên mới nhớ ra, lạikhông khỏi tức giận đánh hắn một cái: “Không phải là tại ngươi nói vớnói vẩn sao?! Mau buông ra!”
Ân Tịch Ly không những không buôngmà lại càng ôm nàng chặt hơn, toàn bộ hơi thở nóng rực của hắn phả lêncổ nàng, hắn ghé sát vào vành tai nàng, cười nhẹ nói: “Không buông,Thiên nhi, ta thích ôm nàng.” Nói xong, hắn còn không quên cắn nhẹ vàovành tai nhỏ xinh của nàng.
Lúc tâm tình của hắn tốt thì rất vuivẻ ở trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-dai-thuc-nguoi-that-xau/1624134/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.