Mạc quản gia biếtngười hắn hỏi là Hạ Thiên, ngẫm nghĩ một hồi rồi nói: “Hôm nay lão nô đi mua một ít vải màn, lúc trở về thì thấy Hạ cô nương đang ở trong phòng, lão nô bảo nàng đi ăn tối, Hạ cô nương nói là mình không đói bụng, muốn ngủ, lão nô liền rời đi, bây giờ chắc là đang nằm ngủ rồi!”
ÂnTịch Ly gật gật đầu: “Hiếm khi thấy nha đầu kia an phận như hômnay.” Hắn cười cười, hoàn toàn không phát hiện chính mình mỗi khi nhắctới Hạ Thiên, vẻ mặt có bao nhiêu nhu hòa và yên ổn.
“Đúng vậy,lão nô cũng cảm thấy kỳ quái!” Mạc quản gia là người từng trải, nhìnthấy Vương gia nhà mình đối với cô nương này để tâm như vậy, khóe miệnghơi nhếch lên cười, hắn có nên nhắc Vương gia rằng có phải ngài đã quámức sủng nịch đối với nha đầu kia rồi hay không? Thôi, vẫn là nên để cho Vương gia tự mình phát hiện đi, xem ra mùa xuân của Vương gia cũng sẽnhanh đến thôi.
Mạc quản gia cực kỳ vui mừng suy nghĩ.
ÂnTịch Ly không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, bước thêm vài bước, lạiquay đầu lại nói: “Nếu nha đầu kia ngủ rồi thì gọi nha hoàn khác tới hầu hạ đi.”
“Vâng, lão nô đi ngay!”
Ân Tịch Ly trở về chỗ ởcủa mình, bên ngoài sân nhỏ là phòng của Hạ Thiên, tùy tiện nhìn mộtcái, lại phát hiện ra trong căn phòng kia rất tối, hắn nghĩ chắc là nhađầu kia đã thật sự ngủ rồi, suy nghĩ một hồi, hắn vui vẻ nhếch môi,thuận tay tháo xuống vật gì đó từ trong ngực, sau đó lại đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-dai-thuc-nguoi-that-xau/1624025/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.