Mạc quản gia lau mồ hôi: “Nha đầu, không phải là lão nô ta nói ngươi, Vương gia niệm tình ngươi ăn uống khổ cực, nhưng lại thông thạo hiểu biết,cho nên mới quyết định tha thứ cho ngươi, nhưng ngươi xem, ngươi lại nói cái kiểu gì vậy? May mắn là ngươi gặp Vương gia của chúng ta, nếu lànhững người khác, chỉ cần ngươi nói một câu như vậy thì cho dù ngươi cómười cái đầu cũng không đủ để cho người ta chém đâu.”
Hạ Thiênmím môi, nàng đây vẫn chưa phải là tức giận quá mức nha, phải chịu đựngtên đại thúc thối tha này hành hạ lâu như vậy, tinh thần của nàng có thể không rối loạn sao?
“Được rồi được rồi, ngươi cũng đừng nói gìthêm nữa!” Mạc quản gia dứt khoát dựng cây chổi lên, đem Hạ Thiên kéo đi về phía Tây Sương viện: “Khẩn trương đến Tây Sương viện trước đã, Vương gia còn đang chờ ngươi hầu hạ bên cạnh đấy!”
“Bên cạnh? Laungười gì gì đấy à?” Suy nghĩ của Hạ Thiên bỗng nhiên trở nên rối loạn,trong lòng nàng nảy lên một chút cảm giác chẳng lành.
Quả nhiên,một giây sau, nàng nghe thấy Mạc quản gia lên tiếng: “Vương gia đang tắm rửa nhưng chưa có nha hoàn đến hầu hạ, vẫn còn đang chờ ngươi đến.”
Hạ Thiên ở trong lòng khóc thét một tiếng, không thể nào, hắn tắm rửa thìnàng đến làm cái gì? Lau người? Lau chỗ nào? Đằng trước hay đằng sau a?”
Không, đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là, cho dù đằng trước hay đằng sau, cũng rất dễ dàng khiến cho người khác đau mắt hột a!
Mạcquản gia xem như không nhìn thấy Hạ Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-dai-thuc-nguoi-that-xau/1624012/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.