Vì Mộc Tiên cư tuyệt quan hệ nhiều với bên ngoài, nên không có cái gọi là nhà trọ hay khách trạm để nghỉ chân. Tát Lị dẫn đường cho họ đến căn nhà lớn nhiều gian của hắn tạm thời ở tạm trong mấy ngày tới. Tiếp đó mới lần nữa đưa mọi người đến những địa phương độc đáo khác của Mộc Tiên vực. Vừa đi vừa giới thiệu cực kỳ cụ thể từng nơi, khiến người ta không khỏi khơi dậy hứng thú khám phá. Mặc dù nói tham quan, nhưng thực chất là đi dạo quanh trước một vòng lớn để kiểm tra xem có cảm ứng được với Thần Khí nếu nó ở quanh đây không.
Thư Di đi một hồi lại theo thói quen liếc nhìn A Ngu một cái, đối phương đi phía sau hững hờ nhìn nàng, đôi mắt mịt mờ.
Ánh mắt hai người cứ như vậy chạm vào nhau, đồng tử lập tức co rụt lại. Đáy lòng Thư Di hơi buồn bực, có chút bối rối dời mắt đi.
Cậu chuyện đang nói dần đi theo chủ đề mới. Mục Thiều kỳ quái thắc mắc: "Nếu cái đàn Vọng Tiên kia vẫn còn ở đây, chỉ cần huy động nhiều người cùng lúc lục soát có lẽ sẽ tìm ra thôi, mặc dù sẽ lâu hơn. Sao phải mời chúng ta đến tận đây để cảm ứng với Thần khí chứ?"
Dung Cảnh xoa cằm, hơi nhướng mày đạm mạc nói: "Ta vừa nhìn qua, thấy Mộc Tu tiên sinh tình hình sức khỏe có chút không ổn định lắm. Có lẽ muốn rút ngắn thời gian tìm kiếm nhằm mục đích gì đó."
Tát Lị chậc chậc hai tiếng, không chút che giấu mà nói: "Trước đây lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-da-choi-den-man-cap/1136253/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.