A Ngu vẻ mặt không đổi, thản nhiên đáp: "Ta không nên thấy ư? Ta chỉ nhìn thấy đống giấy ngươi cầm viết rất nhiều chữ. Nên ta đoán nó là thoại bản hoặc gì đó."
Tiếp đó lại vô cùng kinh ngạc hỏi tiếp: "Không lẽ những người khác không thể thấy nó?"
Thư Di nhìn biểu hiện của y, hơi rối loạn không rõ A Ngu đang nói thật hay nói dối.
Nam nhân tiến thêm vài bước về phía nàng, đưa tay ra muốn chạm vào tập giấy: "Thứ kia viết gì vậy? Chẳng lẽ giống những lời Thích Á vừa nói sao? Nên ngươi mới cư xử lạ đến vậy."
Thư Di lùi lại phía sau hai bước, giấu bản thảo ra sau lưng, nghi hoặc nhìn y chằm chằm: "A Ngu. Ngươi đang nói thật đúng không?"
Bóng đen của mây mù phủ trên mặt đất, tầm mắt giao nhau.
A Ngu nghiêng đầu, đối Thư Di nở nụ cười chân thành: "Ta sẽ không nói dối ngươi."
Lúc này, Thích Á bộ dáng chật vật, lảo đảo từ trên đất đứng dậy. Vùng khỏi tay hai người bên cạnh, loạng choạng giật lấy tập giấy trên tay Thư Di. Cũng không kịp để nàng kịp hồi thần, hung hăng xé nát.
Từng trang giấy mỏng manh nát thành những mảnh vụn, theo gió thổi mà cuốn đi.
Gương mặt thiếu niên tái nhợt, tuyệt vọng ôm đầu khóc nức nở: "Xin lỗi. Thật sự xin lỗi."
Lúc này mây gió cũng ngừng, bầu trời thoáng chốc trong xanh trở lại. Ngay cả những người có biểu hiện kỳ quặc vừa nãy cũng trở lại linh hoạt như cũ. Có điều lúc sau lại rơi xuống những hạt mưa bụi lất phất.
Vừa thấy trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-da-choi-den-man-cap/1136252/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.