A Ngu dung nhan yêu mị mang theo tức giận, lắc lắc tay tiến tới bên này.
Thanh Mai Thiên Ẩn giống như nghĩ tới cái gì, có chút không quá xác định hỏi: "Nhỡ Thư Di xong việc rời đi trước rồi thì sao?"
Mục Thiều bị trói, khoanh chân quy quy củ củ mà ngồi trên đất, kích động lớn tiếng hô lên: "Quào. Đây chính là thung lũng Thổ Ly. Nghe đồn quỷ y kia đẹp lắm nha, cũng có thể ma nữ bị hắn câu đi rồi cũng nên."
Thanh Mai Thiên Ẩn đánh tên tiểu tử ngu ngốc này một trận.
Mục Thiều bị gõ đến choáng váng, chậm rãi hồi phục tinh thần lại, khó hiểu nhìn nữ nhân bên cạnh: "Vì sao người đánh ta?"
Thanh Mai Thiên Ẩn: "Ngu xuẩn."
Dứt lời liền đuổi theo bước chân của A Ngu đến chỗ vườn thuốc.
Nam nhân một thân trường bào lam y phiêu dật, ánh mắt sắc bén gắt gao nhìn chằm chằm từng nơi một quanh sơn cốc, tận lực không bỏ sót.
Thư Di hồi nãy ném một cái kết giới bảo hộ tương đối cao cấp, chắc chắn sẽ không bị phát hiện.
Có vẻ tìm kiếm bằng thần thức vô dụng. A Ngu rũ con ngươi trầm tư trong chốc lát, mới đoạt lấy dao găm từ chỗ Thanh Mai Thiên Ẩn kề lên cổ.
: "Hoặc ngươi ra đây, hoặc ta cái mạng này cũng không cần nữa."
Cắt cổ đối với người thường coi như xong luôn. Nhưng nếu là cường giả cấp cao thì khác. Chỉ cần nhanh chóng điều động linh lực vận pháp quyết thích hợp, liền tính miệng vết thương sẽ thực mau phục hồi như cũ, nhưng mà nháy mắt đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-da-choi-den-man-cap/1136245/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.