"A Thiết, chúng ta là chỗ quen biết ta mới tin tưởng người, sao người lại có thể lật lọng như vậy từ hai lượng lên hai mươi lượng. Trương bá vừa nói vừa khóc, hắn xem như đã tin nhầm người, người này nhìn bể ngoài phúc hậu không nghĩ lại gian dối như vậy. "Không cần nói nhiều người không có bạc lão tử mang nặng đi." Nói rồi hắn lại muốn kéo cô nương kia di. “Không, thả ta ra, ta không đi với các người." Cô nương kia không biết lấy sức mạnh từ đầu ra vùng vẫy đầy A Thiết ra chạy tới chỗ Hoàng Ngọc Nhi. Mọi người đều chỉ bu quanh xem không ai lên tiếng “Cô nương, cứu ta, ta không muốn vào thanh lâu. giúp nàng chỉ có cô nương này đứng ra vì nàng nói chuyện, nàng tin tưởng cô nương có thể giúp mình.
A Thiết định bắt nàng lại thì bị Hoàng Ngọc Nhi bắt lấy cánh tay hắn gió chân đá thẳng lên cắm hắn khiến hắn đau đớn ngã xuống đất.
Sau khi định hình được bị nữ nhận đánh hắn tức giận đứng lên định đánh trà thì Hoàng Ngọc Nhi lại nhanh hơn đạp vào chỗ hiểm của hắn.
Tên kia đau đớn quát lên, “Hai người còn làm gì mau bắt nàng ta lại."
Hai tên đi cùng A Thiết thấy vậy nhào qua tinh bắt nàng thì bị nàng đấm cho mỗi tên một phát vào mắt, bọn chúng đơ người định đánh lại thì lại bị nắng tung ra một cú đáp cả hai choáng váng lùi lại phía sau, cả hai liếc mắt nhìn nhau rút đoàn đao trong người ra đi về phía Hoàng Ngọc Nhi, nàng nhìn hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-da-bi-ta-thu-phuc/161452/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.