Tiến hết mọi người đi trong sinh chỉ còn lại Mạc
Thanh Hàn và Hoàng Ngọc Nhi, bằng chắc không khí trở nên quỷ dị. "ọc, ọc...” Bụng của Hoàng Ngọc Nhi kêu lên phá tan không khí trầm mặc. “Ách, cái đó... Cũng đến giờ cơm tối rồi ta về viện trước." Hoàng Ngọc Nhi có chút ngượng ngùng hưởng hắn nói. Mấy bữa toàn ăn chảo khiến nàng bụng nàng mới đánh trống biểu tình. cũng mau đói a, lại đi một đoạn đường tới đây nên “Đổ trên bàn là Thanh Thanh mang đến cho người, người cầm lấy đi." Hoàng Ngọc Nhi muốn chuồn le thi Mạc Thanh Hàn đột nhiên lên tiếng.
Hoàng Ngọc Nhi quay đầu lại nhìn đổ trên bàn cũng không khách khí cầm đi. Vừa bước ra cửa, năng chơi run một cái, vừa nãy chỉ tính đi xung quanh viện nên nàng không mang theo áo choàng. Bây giờ cuối thu trời càng về chiều nhiệt độ càng xuống khiến người ta rét run.
Mạc Thanh Hàn nãy giờ vẫn nhìn Hoàng Ngọc Nhi thấy nàng ra đến cửa liền ôm người thì không khỏi nhíu mày, nàng ra ngoài mà không đem áo choàng sao. “Đợi đã." Bị gọi lại Hoàng Ngọc Nhi khưng người quay lại nghi hoặc nhìn người nam nhân trước mặt.
Mạc Thanh Hàn không nói tiếng nào cởi bỏ áo ngoài ra đưa cho Hoàng Ngọc Nhi, "Cầm lấy. “Vương gia muốn tặng áo cho ta sao?" Hoàng Ngọc Nhi không nhịn được trêu chọc. "Hừ, bổn vương khi nào muốn tặng áo cho người, áo của bồn vương bần rồi, người cầm về giặt đi." Mạc Thanh Hàn có chút tức giận trừng nàng, hắn cũng không biết vì sao lại đưa áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-da-bi-ta-thu-phuc/161436/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.