Sau hôm đó, lệnh cấm túc của Toái Trúc Hiên đã được gỡ bỏ.
Không chỉ như thế, Tiêu Hồng Dữ còn sai người mang rất nhiều kỳ trân dị bảo tới.
Trân châu Nam Hải, san hô Đông Hải, nhân sâm ngàn năm ở phương Bắc, bức họa cổ của một vị đại sư thời trước…… Đủ loại ban thưởng, càng thêm phong phú so với hai tháng trước.
Có thưởng thì sẽ có phạt, đêm hôm đó, quản sự phòng bếp lợi dụng thời cơ mà bất kính nên bị đuổi ra phủ, thủ lĩnh thị vệ canh gác bên ngoài Toái Trúc Hiên cũng bị giáng chức phạt trượng.
Không cần nói cũng hiểu hết nguyên nhân là do đâu, nhất thời, mọi người trong phủ đều biết Vương phi đã được sủng ái lại, nhìn thấy người của Toái Trúc Hiên cũng càng thêm kính sợ, không dám khinh bỉ hay châm chọc nữa.
Từ bên ngoài nhìn vào, Toái Trúc Hiên đã khôi phục lại sự vinh sủng ngày xưa.
Mà chỉ có người tài ở bên trong mới biết, tất cả mọi chuyện cũng không có phát triển theo hướng tốt như vậy.
Mà vấn đề lớn nhất trong đó nằm ở chỗ Thẩm Sơ Vi.
Sau hôm ấy, dưới sự dốc lòng điều trị của thái y, cơ thể của nàng mới dần dần có chuyển biến tốt.
Tuy rằng mỗi ngày vẫn không ăn nhiều như cũ nhưng rốt cuộc cũng không nôn ra.
Cũng tự nguyện mở miệng nói vài lời, thậm chí lúc thời tiết đẹp còn sẽ đi dạo trong vườn một chút.
Dường như nàng đã trở lại như xưa, chỉ khác ở một chỗ —— đó chính là nàng chưa từng nói thêm một câu nào với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-cau-huu-phi/1204303/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.