Sau khi lên xe, Jaejoong nắm chặt quần áo Yunho, cắn môi đau đớn. Tay Yunho vẫn không ngừng xoa bụng cho cậu
“Ngoan, đừng cắn môi.” Yunho sờ sờ đôi môi bị cắn đến bật máu. Nhưng đôi môi vẫn mím lại.
“Ưm…đau…” Jaejoong ôm bụng, mồ hôi chảy ròng ròng, sắc mặt tái nhợt.
“Ưm…Yunho.” Thanh âm có chút khóc nức nở, hai mắt đẫm lệ lưng tròng nhìn vẻ mặt lo lắng của nam nhân.
“Ừ, anh đây.” Đôi môi Jaejoong run rẩy, tay vẫn xoa xoa bụng cậu.
“Em đau…” Jaejoong cảm thụ được độ ấm của Yunho tựa hồ an tâm hơn.
“Changmin, nhanh lên đi.” Yunho lo lắng hét lên, hắn thực sự đau lòng, hắn không muốn Jaejoong chịu bất cứ tổn thương gì.
“Đến!” Changmin dùng tốc độ nhanh nhất từ trước tới nay lái xe, rốt cục cúng đến nơi. Xe còn chưa kịp đỗ lại, Yunho liền bế Jaejoong mở cửa hướng bên trong bệnh viện vọt vào.
Bệnh viện Hoàng gia bất đồng với các bệnh viện khác, bác sỹ cùng y tá chuyên môn đã đứng đợi ở hai bên, để đề phòng tình trạng phát sinh, huống hồ vừa rồi ở bar, Yoochun cũng đã gọi điện tới báo trước.
Jaejoong được đẩy ngay vào phòng cấp cứu, Yunho bối rối đứng dựa vào tường, cầm điếu thuốc rít vài hơi, y tá vài lần muốn tiến lên ngăn lại nhưng cuối cùng vẫn chùn bước. mặt hắn lúc này rất đáng sợ.
Chân mày nhíu chặt, cửa phòng cấp cứu đóng chặt.
“Hyung, đừng lo lắng.” Changmin vỗ vỗ vai Yunho, vẫn biết lời này không có tác dụng, nhưng vẫn bất giấc lên tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-cong-quy-toc/2313914/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.