- Tiểu thư, tôi thực là có việc gấp, làm phiền cô.
- Xin lỗi tiên sinh, chuyến bay lần này đã đầy rồi. Tôi đề nghị anh nên lấy vé bay vào ba ngày sau.
Vu Minh hỏi:
- Vậy có nơi nào ở gần đây có vé máy bay tới Thái Lan không?
- Anh chờ chút.
Câu trả lời là:
- Chiều mai có chuyến bay từ thành phố D tới Băng Cốc. Anh có định đặt vé không?
Vu Minh quả là sắp khóc rồi, thành phố A ở phía Nam, thành phố D ở phía Bắc. Vu Minh hỏi:
- Vậy có chuyến bay nào từ thành phố A tới thành phố D không?
Người nhân viên trả lời:
- Mười giờ sáng mai có một chuyến bay, 1 giờ chiều tới được thành phố D, còn chuyến bay đi từ thành phố D tới Băng Cốc là 1h45 chiều. Nhưng mà tiên sinh, tôi có trách nhiệm phải nhắc nhở, đó là tuyến đường quốc nội cho nên các chuyến bay như thế thì không biết có thể sẽ bị chậm lại không, mà có thể sẽ bị chậm thật, cho nên tôi đề nghị anh hãy đi chuyến bay vào ba ngày sau.
- Cám ơn.
Vu Minh cúp máy, bản thân đã chậm hai ngày, chậm thêm ba ngày nữa là năm. Kiểm tra địa đồ trên máy tính thì, cái đậu má, biên cảnh Trung Thái lại không hiện, cái này thực là không khoa học mà. Vu Minh cảm nhận được, có được một cái máy bay tư nhân, quả là một chuyện hạnh phúc tới nhường nào.
Diệp Chiến gọi điện thoại tới, câu đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai/1927626/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.