Vu Minh nói:
- Nhưng Trần Hi lại không biết Lâm tiên sinh đột nhiên đổi thời gian xuất hành, còn đổi cả xe nữa.
Lý Phục nhíu mày:
- Chẳng lẽ còn có người khác?
- Không rõ. Nội ứng sẽ tìm cách ở lại bên cạnh Khả Nhi, để biết xem nhà họ Lâm có thành ý hay không.
Vu Minh nói:
- Trừ phi là bắt cóc chỉ để che giấu mục đích giết người. Lát liên lạc sau, tôi đã nghĩ ra một cách để chứng minh rồi.
Vu Minh cúp điện thoại:
- Nghê Thu, cần anh giúp đây.
- Mấy cái chuyện cứu tình địch, xin lỗi nhá, anh đây không hứng thú.
Nghê Thu nói;
- Tối anh phải làm một chầu chúc mừng mới được.
- Người ta là vợ chồng đứng đắn, có đăng ký kết hôn hẳn hoi.
Vu Minh nói:
- Anh đúng là được lợi mà còn thích khoe mẽ.
- Vu Minh, tôi biết trở mặt đấy.
Vu Minh hỏi;
- Trở mặt rồi liệu có giúp không?
Nghê Thu thở dài một hơi:
- Giúp thế nào?
Vu Minh nói:
- Anh tới nhà cô thư ký, mở bình gas ra, sau đó báo cảnh sát là ngửi được mùi gas. Tôi gửi địa chỉ cho anh.
- Này đại ca, giờ mới sáu giờ hơn, là lúc mọi người tan tầm về nhà.
- Thư ký không có thời gian kết giao với hàng xóm, không ai biết nhà cô ta có ai ở nhiều.
Vu Minh nhìn công việc của thư ký và thu xếp hàng ngày, không làm việc thì cũng nạp điện, kể cả ngày nghỉ ngày lễ, xem là đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai/1927616/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.