🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Không thu được tiền?

Đỗ Thanh Thanh xem báo cáo:

- Anh còn trả không ít nữa?



Vu Minh gượng cười:

- Nhìn nhầm người, tôi vốn cảm thấy nhân phẩm kẻ này không tệ, ai ngờ hắn lại cùng cảnh sát tới quỵt nợ đâu.



Đỗ Thanh Thanh nói:

- Dựa theo quy định của chúng ta, phí dụng của anh do anh tự chi trả.



- Ok.

Vu Minh đi ra khỏi văn phòng của Đỗ Thanh Thanh, cũng lười trở về phòng làm việc của mình, rót một cốc Coca về văn phòng mở từ từ uống. Sao có thể nói chuyện của tổ chức điều tra quốc tế đây?



Nghê Thu trở về, cầm lấy cốc Coca còn lại hơn nửa của Vu Minh, tiêu diệt chỉ trong một hơi, lại đặt cạch xuống bàn:

- Cho cốc nữa.



- Anh làm gì vậy, lại đi chạy Ma-ra-tông à?

Vu Minh rót Coca, nhìn Nghê Thu, trông anh chàng lúc này vô cùng thê thảm, quần rách, áo tả tơi, mặt còn có vết máu.



Nghê Thu lại một hơi uống sạch Coca, rồi thở hổn hển nói:

- Sáng có đơn hàng, một cô ả nhà giàu chi mười nghìn tệ cho tôi mỗi ngày trông con “Gâu Gâu” hai giờ, thời hạn là một tháng.



- Ô, chuyện nhẹ nhàng thế còn gì.



- Tôi nhổ vào ấy.

Nghê Thu nghiến răng nói:

- Cậu cho rằng đây dễ như dắt chó đi dạo hả? Tôi cũng muốn dắt chó lắm chứ. Cậu có thấy con ngựa nào tên là Gâu Gâu chưa? Ký xong hợp đồng, tôi liền mắt tròn xoe. Dắt ngựa, tôi cảm thấy phải là ngựa dắt tôi mới đúng. Nó

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai/1927611/chuong-104.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vương Bài
Chương 104: Thám tử thần sầu
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.