Diệp Chiến số 1, Vu Minh số 2, Anh Đào số 5. Vu Minh ngẩng đầu lên nhìn, trên trần nhà cao sáu mét có bốn cái camera, đánh giá tổng thể thì hẳn đây là một cái nhà xưởng đã bỏ đi từ hồi lâu.
Thanh âm kia lại vang lên tiếp:
- Cho 10 phút để ăn cơm, vượt qua 10 phút mà còn ăn thì sẽ bị điện giật.
Vu Minh cầm bánh bích quy tựa vào lồng sắt, Diệp Chiến cũng ngồi xuống cạnh đó:
- Sao cậu tới đây?
Vu Minh trả lời:
- Nhà xác, bị người đánh lén.
- Cậu cũng không cho hai cái chữ đánh trộm đó đâu.
Diệp Chiến buồn bực:
- Tôi mới là bị đánh lén đây này.
- Không được nói chuyện.
Diệp Chiến lại bị giật ngay sau ba giây.
Diệp Chiến giãy dụa rồi đứng lên rống lớn:
- Bọn tao nói chuyện, sao chỉ có tao bị giật hả?
Vu Minh cười hàm hậu, sờ sờ cái mặt mình, tỏ vẻ thuần túy là vấn đề mặt mũi thôi.
Người kia cũng không thèm trả lời vấn đề của Diệp Chiến.
10 phút sau, âm thanh cảnh báo vang lên, mọi người buông bánh xuống.
Tiếng nói kia vang lên:
- Thật là vui mừng khi thấy các vị tới đây. Chúng tôi không hề có ác ý, chỉ là muốn mời mọi người chơi một cái trò chơi mà thôi. Chỉ có năm người được phép sống sót tiến vào vòng tiếp theo. Nếu như thông qua khảo hạch thì mọi người có thể chọn 100 ngàn đô la tiền thưởng, hoặc là chọn gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai/1927601/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.