- Anh đang rao giá trên trời à!
Đỗ Thanh Thanh bất mãn nói:
- Có bán tôi thì cũng không đủ hai triệu đô.
- Hừ, có bán cô thì cũng phải đi vay hai triệu nữa.
Diệp Chiến trả lời.
Đỗ Thanh Thanh còn chưa kịp hiểu ý thì Vu Minh thiện ý nhắc nhở:
- Đỗ tiểu thư, hắn nói chính là cô không đáng một xu đấy.
Đỗ Thanh Thanh quay qua nhìn Diệp Chiến, nhưng hắn cũng không để ý:
- Vu Minh, cậu làm được không? Được thì ký tên đi.
- Tôi ký?
Vu Minh kinh ngạc hỏi:
- Tôi cũng không có hai triệu đâu.
- Cậu có thể làm công cho tôi, tôi trả lương cao lắm. Một trăm ngàn đô còn thêm phần trăm hoa hồng.
- Anh đùa tôi à, anh nói với cả bốn người rồi, lại chỉ muốn một mình tôi bán mình để giữ bí mật là sao?
Diệp Chiến nói:
- Lúc trước tôi nói với cậu rồi còn gì, ai bảo cậu bảo làm việc với Đỗ tiểu thư.
- Tôi…
Vu Minh không nói được gì đành cầm bút lên.
Đỗ Thanh Thanh vỗ tay lên hiệp ước rồi nói:
- Xin lỗi chúng ta không thể hợp tác.
Diệp Chiến nhìn Đỗ Thanh Thanh:
- Là vì tôi sỉ nhục cậu ta sao? Đừng có hiểu lầm, tôi chỉ ăn ngay nói thật mà thôi. Mà tôi cũng không cho rằng cô có thể giúp được cái gì.
- Không, tôi biết năng lực bản thân mình. Nhưng tôi nhất định sẽ không để cho Vu Minh làm những chuyện phiêu lưu như thế này.
- Có vẻ hay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai/1927556/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.