- Chưa hề nghe qua.
Vu Minh trả lời, Chân Nhái khẳng định không phải là cái chân ếch đi bơi rồi.
- Chân Nhái là tên khác của bí mật thương mại bị trộm. Nói thí dụ như là bản thiến kế của điện thoại di động Dưa Hấu chuẩn bị được được đưa ra thị trường vào năm sau chẳng hạn.
- Có thiệt hả?
- Hiện giờ có người đang treo giải Chân Nhái này trên toàn thế giới, căn cứ theo tin tức tin cậy thì Chân Nhái hiện giờ đang ở thành phố A.
- Anh nói với tôi làm cái gì chứ?
- Có một người mua Chân Nhái biết tôi, cho nên tôi không tiện ra mặt.
Vu Minh trả lời:
- Đi ăn trộm là không có đúng nha.
Đậu má mày, mày còn lấy súng bắn tao rồi, còn nói cái gì mà đi trộm là không đúng chứ? Diệp Chiến trả lời:
- Tôi nhận chính đan đấy.
Chính đan có nghĩa là hợp đồng tìm kiếm đồ bị mất do người khác thuê mình, Vu Minh ngẫm một chút rồi nói:
- Anh liên hệ với sếp của tôi đi.
- Cái cô nàng phế vật đó hả? Lý Phục thì còn được, chẳng qua chỉ có năng lực trinh sát hiện trường mà thôi. Đấy mới là chỉ thực lực bên ngoài, tay này còn có thế lực sau lưng nữa, chứ không thì làm sao lại thèm đầu nhập vào Đỗ Thanh Thanh. Hiện tại biểu hiện của hắn chính là giả trư ăn thịt hổ không đúng chắc? Tôi cần phải suy xét lại đã.
Khoảng mười phút sau, Đỗ Thanh Thanh tới gõ cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai/1927554/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.