Từ Thanh Trạch nhìn bóng dáng mỗ nam đấm ngực, tỏ vẻ mệt tim lắm rồi. 
Người này lại loạn cái gì? 
Nói thì hay lắm, muốn tháng sau thi đấu lấy giải nhất cơ! 
Nhưng không huấn luyện, lấy giải nhất thế quái nào? 
Vẻ mặt Phượng Tử Hề cũng mờ mịt, mới vừa đánh đến hăng say, sao đã kết thúc rồi? 
Doãn Thu ghé sát vào Phượng Tử Hề bất mãn nói: “Hề Hề, cậu nói chỉ huy trưởng rốt cuộc làm sao thế hả?” 
Cô nàng còn chưa bắt đầu đó! 
Phượng Tử Hề nhún vai: “Khả năng là dượng cả tới!” 
Giọng điệu trêu chọc rõ ràng.* 
(*Con gái tới tháng là dì cả đến, chị thấy anh khó ở nên trêu là dượng cả đến. Dượng là chồng của dì nhé) 
“Ha ha ha!” Doãn Thu quên cả uể oải, cười ha ha, dừng một chút, hạ giọng: “Cậu nói chỉ huy trưởng có bạn gái chưa?” 
Đuôi mày Phượng Tử Hề nhíu nhíu: “Cậu thích Dạ ma đầu!” 
Doãn Thu lập tức duỗi tay che miệng cô lại, trợn mắt: “Muốn chết à, ngàn vạn lần đừng có mà nói bậy!” 
Cô nàng còn không dám tới gần chủ huy trưởng, nào có dũng khí mà thích anh cơ chứ. 
“Không có thì tốt, nếu không đến chết thế nào còn chả biết đâu, ma đầu kia tâm tình bất định, thực lực lại mạnh, vẫn là không nên chọc đến làm gì!” Phượng Tử Hề vuốt ve cằm, tự đáy lòng nói. 
—— 
Ký túc xá ban D. 
Phượng Tử Hề đổi sang thường phục, nhếch chân bắt chéo, nằm trên giường, nửa khép mắt. 
Doãn Thu bò lên giường, dò ra nửa cái đầu, duỗi tay chọc chọc cánh tay Phượng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai-quan-bi-ong-xa-kieu-ngao-sung-co-thoi-han/1256722/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.